Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật IV - năm A (Mt 1, 18-24)

  • 20/12/2025 21:16
  • “Khi tỉnh giấc, ông Giuse làm như sứ thần Chúa dạy” (Mt 1, 24).

    1. Bài Ðọc I: Is 7, 10-14

    “Này trinh nữ sẽ thụ thai”.

    Bài trích sách Tiên tri Isaia.

    Ngày ấy, Chúa phán bảo vua Achaz rằng: “Hãy xin Thiên Chúa, Chúa ngươi, một dấu ở dưới lòng đất hay ở trên trời cao!” Nhưng vua Achaz thưa: “Tôi sẽ không xin, vì tôi không dám thử thách Chúa”.

    Và Isaia nói: “Vậy hãy nghe đây, hỡi nhà Ðavít, làm phiền lòng người ta chưa đủ ư, mà còn muốn làm phiền lòng Thiên Chúa nữa? Vì thế, chính Chúa sẽ cho các ngươi một dấu: này đây một trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai, và tên con trẻ sẽ gọi là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta”.

    Ðó là lời Chúa.

     

    2. Ðáp Ca: Tv 23, 1-2. 3-4ab. 5-6

    Ðáp: Chúa ngự qua, chính Ngài là Hoàng Ðế hiển vinh.

    Xướng:

    1) Chúa là chủ trái đất và mọi vật làm sung mãn nó, chủ địa cầu và muôn loài cư trú ở trong. Vì chính Ngài xây dựng nó trên biển cả, và Ngài giữ vững nó trên chỗ nước nguồn.

    2) Ai khá trèo lên cao sơn của Chúa, ai được đứng trong nơi thánh của Ngài? Người tay vô tội và lòng thanh khiết, người không để lòng xu hướng bả phù hoa.

    3) Người đó sẽ được Chúa chúc phúc cho, và được Thiên Chúa là Ðấng cứu độ ban ân thưởng. Ðó là dòng dõi người tìm kiếm Chúa, người tìm long nhan Thiên Chúa nhà Giacóp.

     

    3. Bài Ðọc II: Rm 1, 1-7

    “Ðức Giêsu, thuộc dòng dõi vua Ðavít, là Con Thiên Chúa”.

    Bài trích thơ Thánh Phaolô Tông đồ gởi tín hữu Rôma.

    Phaolô, tôi tớ Chúa Giêsu Kitô, đã được kêu gọi làm Tông đồ và đã được tuyển chọn để rao giảng tin mừng Thiên Chúa. Tin mừng ấy Thiên Chúa đã hứa trước bằng lời các tiên tri trong Kinh Thánh về Con của Người; Người đã sinh ra theo huyết nhục bởi dòng dõi Ðavít, đã được tiền định là Con Thiên Chúa quyền năng theo Thánh Thần, đã sống lại từ cõi chết. Ðó chính là Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, nhờ Người, chúng tôi đã nhận ân sủng và chức vụ tông đồ, để nhân danh Người, chúng tôi quy phục mọi dân tộc về Ðức Tin, trong đó có cả anh em là những người mà Chúa Giêsu đã kêu gọi.

    Tôi chúc tất cả mọi người trong thành Rôma được Thiên Chúa yêu mến và kêu gọi nên thánh, được ân sủng và bình an của Thiên Chúa là Cha chúng ta, và của Ðức Giêsu Kitô là Chúa chúng ta.

    Ðó là lời Chúa.

     

    4.  Tin Mừng: Mt 1, 18-24

    “Khi tỉnh giấc, ông Giuse làm như sứ thần Chúa dạy”.

     Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Thánh Mátthêu.

    18 Sau đây là gốc tích Đức Giêsu Kitô: ​bà Maria, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giuse. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai ​do quyền năng Chúa Thánh Thần.19 Ông Giuse, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: “Này ông Giuse, con cháu Đavít, đừng ngại đón bà Maria vợ ông về, vì người con bà ​cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.”22 Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ:23 ​Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuen, nghĩa là “Thiên Chúa ở cùng chúng ta.24 Khi tỉnh giấc, ông Giuse làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.25 Ông không ăn ở với bà, cho đến khi bà sinh một con trai, và ông đặt tên cho con trẻ là Giêsu.

    Ðó là lời Chúa.

     

    5. Suy niệm:  

    Trước khi tiếng chuông Giáng Sinh vang lên, Chúa Nhật cuối cùng của Mùa Vọng hôm nay cho chúng ta được lắng nghe “tiếng lòng” của thánh Giuse trong biến cố truyền tin cho ngài. Đứng trước một sự việc vượt quá suy nghĩ và hiểu biết của con người, thánh Giuse hẳn đã có những dự tính rất riêng cho cuộc đời mình, nhất là khi chuyện hôn ước với Đức Maria không diễn ra theo lẽ tự nhiên. Thánh Giuse đã không ồn ào than trách hay tố giác Đức Maria, nhưng ngài định tâm bỏ đi cách kín đáo. Chính trong thái độ âm thầm ấy, ta nhận ra nơi thánh Giuse một con người công chính, biết tôn trọng và yêu thương ngay cả khi phải chịu thiệt thòi. Thế nhưng, những dự tính của Giuse đã không được thực hiện, bởi sự can thiệp đầy yêu thương của Thiên Chúa.

    Điều Thiên Chúa truyền cho Giuse không vang lên giữa những ồn ào, tấp nập của cuộc sống, nhưng được tỏ lộ trong sự thinh lặng của đêm khuya. Chính trong thinh lặng ấy, thánh Giuse đã mở lòng lắng nghe và mau mắn thực thi thánh ý Chúa cách tự do và trọn vẹn, dù lời mời gọi ấy đảo lộn mọi kế hoạch riêng tư của ngài.

    Với tình yêu, để thực hiện chương trình cứu độ nhân loại, Thiên Chúa đã không chọn con đường huy hoàng, không chọn một dòng tộc gồm toàn những con người hoàn hảo, nhưng Ngài đã bước vào lịch sử qua một người thợ mộc làng quê và một thiếu nữ đơn sơ. Qua đó, Thiên Chúa cho chúng ta cảm nhận một tình yêu hoàn toàn nhưng không và lòng xót thương vô hạn dành cho con người tội lỗi.

    Cũng với tình yêu, đứng trước nỗi lo lắng và sợ hãi của thánh Giuse, Thiên Chúa đã ân cần trấn an: Hỡi Giuse, con vua Ðavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình, vì Maria mang thai là bởi phép Chúa Thánh Thần: bà sẽ hạ sinh một con trai mà ông sẽ đặt tên là Giêsu: vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội”. Hôm nay, lời ấy cũng đang vang lên với mỗi người chúng ta: Đừng ngại khi cất bước theo Chúa; đừng ngại tuyên xưng đức tin của mình; đừng để những sợ hãi, mất mát, thay đổi khiến ta không dám thực thi ý Chúa.

    Nhưng để có thể “đừng ngại”, tôi và bạn được mời gọi nhìn lại chính mình: đức tin của tôi đang ở đâu? Tôi có thực sự lắng nghe được tiếng Chúa qua những giờ cầu nguyện, qua Thánh Lễ, hay trong chính những công việc bổn phận hằng ngày không? Trước những biến động và khắc nghiệt của thiên tai, của cuộc sống, tôi có nhận ra đâu là dấu chỉ Thiên Chúa đang muốn nói với tôi không?

    Lạy Chúa, trong khi mọi người đang trang hoàng đèn điện, cây thông và gửi đến nhau những cánh thiệp chúc mừng Giáng Sinh, xin cho chúng con biết tận dụng những ngày cuối cùng của Mùa Vọng để nhìn lại con đường tâm hồn mình, biết dành cho Chúa những khoảng lặng cần thiết, để Ngài chạm đến, biến đổi và dẫn dắt. Xin cho chúng con thật sự sám hối và trở về với Chúa trong niềm hy vọng đợi chờ; nhờ đó, mỗi ngày chúng con nên giống Chúa hơn, để mọi người có thể nhận ra Chúa qua đời sống chứng tá cụ thể của chúng con: trong gia đình, trong cộng đoàn, trong công việc và ơn gọi của mình.

    Tập sinh ĐMTB

    Bài viết liên quan