1. Bài đọc 1: Gs 5, 9a. 10-12
“Dân Chúa tiến vào đất Chúa hứa và mừng Lễ Vượt Qua”.
Trích sách Giosuê.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Giosuê rằng: “Hôm nay, Ta đã cất sự dơ nhớp của Ai-cập khỏi các ngươi!” Con cái Israel tạm trú tại Galgali và mừng Lễ Vượt Qua vào ban chiều ngày mười bốn trong tháng, trên cánh đồng Giêricô. Ngày hôm sau Lễ Vượt Qua, họ ăn các thức ăn địa phương, bánh không men và lúa mạch gặt năm ấy. Từ khi họ ăn các thức ăn địa phương, thì không có manna nữa. Và con cái Israel không còn ăn manna nữa, nhưng họ ăn thổ sản năm đó của xứ Canaan.
Ðó là lời Chúa.
2. Đáp ca: Tv 33, 2-3. 4-5. 6-7
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao (c. 9a).
Xướng:
1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Trong Chúa linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng vui.
2) Các bạn hãy cùng tôi ca ngợi Chúa, cùng nhau ta hãy tán tạ danh Người. Tôi cầu khẩn Chúa, Chúa đã nhậm lời, và Người đã cứu tôi khỏi mọi điều lo sợ.
3) Hãy nhìn về Chúa để các bạn vui tươi, và các bạn khỏi hổ ngươi bẽ mặt. Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe, và Người đã cứu họ khỏi mọi điều tai nạn.
3. Bài đọc 2: 2 Cr 5, 17-21
“Thiên Chúa đã nhờ Ðức Kitô giao hoà chúng ta với mình”.
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, nếu ai ở trong Ðức Kitô, thì người đó sẽ là một thụ tạo mới, những gì là cũ đã qua đi: này đây tất cả mọi sự đã trở thành mới. Vì mọi sự bởi Thiên Chúa, Ðấng đã nhờ Ðức Kitô giao hoà chúng ta với mình, và trao phó cho chúng tôi chức vụ giao hoà. Thật vậy, Thiên Chúa là Ðấng giao hoà thế gian với chính mình Người trong Ðức Kitô, nên không kể chi đến tội lỗi của loài người, và đặt lên môi miệng chúng tôi lời giao hoà. Nên chúng tôi là sứ giả thay mặt Ðức Kitô, như chính Chúa dùng chúng tôi mà khuyên bảo. Vì Ðức Kitô, chúng tôi van nài anh em hãy giao hoà với Thiên Chúa. Ðấng không hề biết tội, thì Thiên Chúa làm nên thân tội vì chúng ta, để trong Ngài, chúng ta trở nên sự công chính của Thiên Chúa.
Ðó là lời Chúa.
4. Tin Mừng: Lc 15, 1-3, 11-32
“Thưa cha con thật đắc tội với trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca
1 Khi ấy, các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giêsu để nghe Người giảng. 2 Thấy vậy, những người Pharisêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” 3 Đức Giêsu mới kể cho họ dụ ngôn này:
11 “Một người kia có hai con trai. 12 Người con thứ nói với cha rằng: ‘Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.’ Và người cha đã chia của cải cho hai con. 13 Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.
14 “Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, 15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng ; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. 16 Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. 17 Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ : ‘Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói! 18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, 19 chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’ 20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.
“Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra, ôm cổ anh ta, và hôn lấy hôn để. 21 Bấy giờ người con nói rằng: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa...’ 22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng : ‘Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, 23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng! 24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.’ Và họ bắt đầu ăn mừng.
25 “Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, 26 liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. 27 Người ấy trả lời: ‘Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.’ 28 Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. 29 Cậu trả lời cha: ‘Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. 30 Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng !’
31 “Nhưng người cha nói với anh ta: ‘Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. 32 Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy’”.
Đó là Lời Chúa.
5. Suy niệm:
Thiên Chúa là Đấng nhân từ và giàu lòng xót thương, Ngài luôn yêu thương, một tình yêu vô điều kiện và mong con người trở về cùng Ngài chính là điều mà Lời Chúa hôm nay mặc khải cho chúng ta qua dụ ngôn người cha nhân hậu. Mở đầu đoạn tin mừng hình ảnh về một gia đình: người cha và hai con trai. Người cha tưởng rằng ông được sống bình yên trong tuổi già với hai con, nhưng một sự việc bất ngờ xảy đến với ông: người con thứ đòi chia gia tài. Anh là người có lối sống phóng đãng, biếng nhác, chỉ biết hưởng thụ, vun vén cho bản thân. Việc anh đòi chia gia tài lúc người cha còn sống chẳng khác nào anh ta muốn cho cha anh chết sớm. Anh muốn hưởng tự do và thường nghĩ rằng người cha cấm tự do. Anh ta xa lìa cha mình vì không hiểu thấu tình yêu của cha và cho rằng sự chăm sóc của người cha khiến anh không được thoải mái.
Mặc dù đau lòng trước thái độ của con nhưng người cha vẫn rất tôn trọng chia gia tài cho con. Từ ngày người con ra đi ông ngày ngày lo lắng, mong ngóng con trở về, bởi ông rất yêu và biết rõ con mình là người như thế nào. Quả thật sau khi rời xa gia đình, ăn chơi trác táng khi tiền bạc hết cũng không còn bạn bè, từ một cậu chủ giờ anh trở thành một kẻ “ao ước lấy đậu muồng của heo ăn mà nhét cho đầy bụng nhưng chẳng ai cho” (Lc 15,16). Đó không chỉ là đỉnh điểm của sự nghèo đói về vật chất, nhưng còn là một sự mất mát về phẩm giá con người. Có lẽ chỉ khi mất đi người ta mới thấy trân trọng những cái mình có trước đó mà mình không nhận ra, đứng trước hoàn cảnh vô cùng cùng cực người con thứ đã nhớ về gia đình, về cha mình, người cha luôn cho anh cuộc sống hạnh phúc. Sau khi hồi tưởng anh đã quyết tâm chọn lựa là trở về nhà.
“ Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để” (Lc 15,20). Thật là một tình yêu vô biên, người cha mặc dù mắt đã mờ nhưng từ xa đã nhận ra và chạy ra để ôm lấy người con của mình. và ông không để người con nói hết được tâm tư của mình mà vội sai người làm đem những đồ tốt đẹp mặc cho anh, điều này cho thấy người cha phục hồi phẩm giá của anh. Người con rất quan trọng đối với cha, và người cha đã rất vui mừng vì người con trở về, người cha đã thấy con trước khi con thấy cha, và đi bước trước trong tương quan với người con của mình, ông đã yêu với một tình yêu vô điều kiện. Người sung sướng hân hoan khi thể hiện lòng yêu thương và bác ái đối với con người, Ngài mời gọi họ chia sẻ niềm vui đó. Đứng trước tình yêu của Thiên Chúa người vẫn luôn yêu thương và chờ đợi con người. Hôm nay tôi và bạn cần nhìn lại có khi nào chúng ta đã bỏ nhà đi như người con chưa? Tôi và bạn đã thành tâm sám hối như thế nào? tôi có cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa không?
Bên cạnh người con thứ, người cha rất yêu thương người con cả “ mọi sự của cha đều là của con”. Người con cả mặc dù hằng ngày ở bên cha nhưng anh lại đánh mất tương quan với cha “ cha coi con đã hầu hạ cha” và chối bỏ tình anh em “ thằng con của cha đó”. Nếu nhìn theo người đời ta thấy người cha này xem ra thất bại: hai đứa con một đứa bỏ đi, 1 đứa ở gần nhưng lại rất xa. Thật đau lòng, xót xa nhưng người cha vẫn rất yêu thương con và mong con trở về. Nhìn vào cuộc sống có lẽ hình ảnh người anh cả cũng đâu đó nơi ta, xung quanh ta. Phải chăng nhiều kito hữu hằng ngày đi thờ, đi lễ nhưng là để hy vọng mình sẽ được ân thưởng hoặc ít ra được nhìn nhận là cao hơn kẻ khác một bậc, hoặc có khi tự mãn và yên tâm là mình như thế là tốt rồi. Chính vì thế như người con cả không có khả năng đón nhận người tội lỗi hay là nhập cuộc vui với Chúa Kito, vì thật ra anh không biết thương người. Trong hành trình của niềm hy vọng, Lời Chúa mời gọi chúng ta đừng thất vọng nhưng hãy hy vọng, hãy trở về để cảm nghiệm tình yêu của Thiên chúa, Đấng vẫn ngày đêm chờ đợi, lo lắng cho ta. Hãy đứng dậy và trở về cách dứt khoát bằng những việc làm cụ thể để sống tương quan với Chúa với tha nhân bằng tình yêu và lòng xót thương.
Tập sinh ĐMTB
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH THÁI BÌNH
Đang online: 1,094 | Tổng lượt truy cập: 6,143,421