1. Bài đọc 1: Gs 24, 1-2a. 15-17. 18b
“Chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa, vì chính Người là Thiên Chúa chúng tôi”.
Trích sách ông Giosuê.
Trong những ngày ấy, Giosuê triệu tập tất cả các chi tộc lại ở Sikem, rồi gọi các kỳ lão, các thủ lãnh gia tộc, quan án, sĩ quan đến, và họ đứng trước mặt Thiên Chúa. Giosuê liền nói với toàn dân như thế này: “Nếu các ngươi không muốn tôn thờ Thiên Chúa, thì cho các ngươi lựa chọn: hôm nay, các ngươi hãy tuỳ ý chọn phải tôn thờ ai hơn: hoặc là các thần cha ông các ngươi đã tôn thờ ở Mêsôpôtamia, hoặc các thần của người xứ Amôrê, nơi các ngươi đang ở. Phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa”. Dân trả lời rằng: “Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Chúa mà tôn thờ những thần ngoại. Chúa là Thiên Chúa chúng tôi, chính Người đã dẫn chúng tôi và cha ông chúng tôi ra khỏi đất Ai-cập, khỏi nhà nô lệ. Người đã làm những việc kỳ diệu cả thể trước mắt chúng tôi và đã gìn giữ chúng tôi suốt con đường chúng tôi đã đi, giữa tất cả mọi dân chúng tôi đã đi qua. Chúa đã trục xuất tất cả những dân đó cũng như người Amôrê trên phần đất chúng tôi đã tiến vào”.
Ðó là lời Chúa.
2. Đáp ca: Tv 33, 2-3. 16-17. 18-19. 20-21. 22-23
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao (c. 9a).
Xướng:
1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Trong Chúa, linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng vui.
2) Thiên Chúa để mắt coi người hiền đức, và tai Người lắng nghe tiếng họ cầu. Thiên Chúa ra mặt chống người làm ác, để tẩy trừ di tích chúng nơi trần ai.
3) Người hiền đức kêu cầu và Chúa nghe lời họ; Người cứu họ khỏi mọi nỗi âu lo. Thiên Chúa gần gũi những kẻ đoạn trường, và cứu chữa những tâm hồn đau thương giập nát.
4) Người hiền đức gặp nhiều bước gian truân, nhưng Thiên Chúa luôn luôn giải thoát. Người giữ gìn họ xương cốt vẹn toàn, không để cho một cái nào bị gãy.
5) Sự độc dữ sẽ sát hại đứa ác nhân; kẻ ghét người hiền sẽ phải đích thân đền tội. Thiên Chúa cứu chữa linh hồn tôi tớ của Người, và phàm ai tìm đến nương tựa nơi Người, người đó sẽ không phải đền bồi tội lỗi.
3. Bài đọc 2: Ep 5, 21-32
“Mầu nhiệm này thật lớn lao: trong Ðức Kitô và trong Hội thánh”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, anh em hãy phục tùng nhau trong sự kính sợ Ðức Kitô. Người vợ hãy phục tùng chồng mình, như đối với Chúa: vì chồng là đầu người vợ, như Ðức Kitô là đầu Hội Thánh: chính Người là Ðấng Cứu Chuộc thân thể mình. Nhưng như Hội Thánh phục tùng Ðức Kitô thể nào, thì người vợ cũng phục tùng chồng mình trong mọi sự như vậy. Hỡi những người làm chồng, hãy yêu thương vợ mình, như Ðức Kitô yêu thương Hội Thánh và phó mình vì Hội Thánh, để thánh hoá Hội Thánh, khi Người dùng nước và lời hằng sống rửa sạch Hội Thánh, ngõ hầu bày tỏ cho mình một Hội Thánh vinh quang, không vết nhơ, không nhăn nheo hay phải điều gì khác tương tự, nhưng thánh thiện và vẹn tuyền. Cũng thế, người chồng phải yêu thương vợ mình như chính thân mình. Ai yêu thương vợ mình, là yêu thương chính mình. Vì không ai ghét thân xác mình bao giờ, nhưng nuôi dưỡng và nâng niu nó, như Ðức Kitô đối với Hội Thánh: vì chúng ta là chi thể của thân xác Người, do xương thịt Người. Bởi thế, người ta lìa bỏ cha mẹ mình mà kết hợp với vợ mình: và cả hai nên một thân xác. Mầu nhiệm này thật lớn lao, tôi muốn nói về Ðức Kitô và Hội Thánh.
Ðó là lời Chúa.
4. Tin Mừng: Ga 6, 60 - 69
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
60 Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?” 61Nhưng Đức Giêsu tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? 62 Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao? 63 Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.
64 Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. 65 Người nói tiếp: “Vì thế, Thầy đã bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.” 66 Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.
67 Vậy Đức Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” 68 Ông Simôn Phêrô liền đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. 69 Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.”
Ðó là lời Chúa.
5. Suy niệm:
Theo tâm lý tự nhiên, con người chúng ta thường có khuynh hướng muốn được thành công, tìm kiếm những điều làm cho mình có lợi; đồng thời, dễ dàng thoái lui, bỏ cuộc khi thấy nguy cơ thất bại, không có hy vọng. Một số môn đệ của Chúa Giêsu xưa cũng thế, họ cũng có những điểm tâm lý tương đồng như con người hôm nay. Họ đổ dồn tìm đến và theo Chúa Giêsu chắc có lẽ không hoàn toàn là vì lòng yêu mến con người của Chúa và cũng đã chắc gì là trọn vẹn muốn bắt chước lối sống khó nghèo, phụ thuộc và nay đây mai đó của Chúa Giêsu? Mà biết đâu phần lớn họ theo Chúa với một lý do mang tính thế gian nhiều hơn. Họ bị cuốn hút bởi những phép lạ Chúa làm, bởi những lời giảng dạy hùng hồn giữa đám đông dân chúng… và đơn giản hơn, thực tế hơn, họ theo Chúa vì cho rằng bản thân sẽ ít nhiều được hưởng ích lợi khi Thầy của mình là một người có tương lai đầy triển vọng.
Có lẽ câu nói của người xưa trong trường hợp này không quá sai rằng “cả thèm thì chóng chán”, điều gì vội đến thì cũng vội đi. Các môn đệ, sau một thời gian nhiệt tình rong ruổi khắp đó đây, cùng sống cảnh màn trời chiếu đất với Thầy của mình, ấy vậy mà vinh quang, thành công mãi chẳng thấy đâu, đổi lại toàn những khó khăn, thiếu thốn và cả những chống đối. Các ông dần chán nản và thất vọng, niềm tin vào Thầy dường như cũng không còn. Do thiếu kiên nhẫn, cùng chứng kiến những lần phản đối gay gắt của người Do Thái về những lời của Thầy mình, nhiều người trong các môn đệ đã thay đổi ý định theo Thầy lúc ban đầu và tìm cách rút lui. Nói một cách cụ thể hơn, có lẽ họ đã thể hiện rõ hơn động cơ ban đầu, từ lúc lựa chọn đi theo Chúa, không hề xuất phát bởi lòng tin. Chính Chúa Giêsu ngay từ đầu cũng đã biết điều đó. Vì thế, đứng trước sự tan rã có vẻ đầy bi đát này, Chúa Giêsu dường như muốn cho các môn đệ thân tín, cách riêng là nhóm Mười Hai, một cơ hội chọn lựa lại và dứt khoát hơn trong tự do và lòng mến, nên đã đánh động bằng một câu hỏi: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”. Thật may thay, với ơn Chúa và sự nâng đỡ của Thầy, các tông đồ dường như rất quả quyết qua lời tuyên xưng của thánh Phêrô: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa”. Tạ ơn Chúa, vì tình yêu trọn vẹn của Thầy Chí Thánh mà giờ đây Giáo hội được nâng đỡ và thăng tiến nhờ đức tin nền tảng của các tông đồ xưa kia.
Phần chúng ta, những người nối gót các môn đệ để trở nên tông đồ của Chúa, chúng ta tuyên xưng đức tin của mình thế nào trong đời sống thường nhật?
Ý lực sống: Lạy Chúa Giêsu, khi đã chọn Ngài làm Chúa của mình, thì điều đó đồng nghĩa với việc con cần có lòng tin tưởng, phó thác tuyệt đối vào Ngài. Tuy nhiên, trong cuộc sống thực tế, có những giây phút con cũng bị thách đố như các môn đệ xưa, bị cám dỗ từ bỏ và thiếu lòng tin nơi Chúa. Những lúc đó, xin Chúa cho con được can đảm, luôn hướng nhìn vào Chúa mà xác tín quả quyết niềm tin nơi Ngài theo gương thánh Phê rô: “Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời”. Amen.
Tập sinh Đa Minh Thái Bình
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH THÁI BÌNH
Đang online: 23 | Tổng lượt truy cập: 2,798,048