Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật tuần XIII - Thường Niên năm B (Mc 5, 21 - 43)

  • 29/06/2024 05:53
  • “Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy”.

     

    1. Bài đọc 1: Kn 1, 13-15; 2, 23-25

    “Bởi ác quỷ ghen tương, nên tử thần đột nhập vào thế gian”.

    Trích sách Khôn Ngoan.

    Thiên Chúa không tạo dựng sự chết, chẳng vui mừng khi người sống phải chết. Người tác thành mọi sự cho có. Người tạo dựng mọi sự trên mặt đất đều lành mạnh, chúng không có nọc độc sự chết, và không có địa ngục ở trần gian.

    Vì chưng, công chính thì vĩnh cửu và bất tử. Thiên Chúa đã tạo dựng con người giống hình ảnh Chúa, để sống vĩnh viễn. Nhưng bởi ác quỷ ghen tương, nên tử thần đột nhập vào thế gian: kẻ nào thuộc về nó thì bắt chước nó.

    Ðó là lời Chúa.

     

    2.  Đáp ca: Tv 29, 2 và 4. 5-6. 11-12a và 13b

    Ðáp: Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con (c. 2a).

    Xướng:

    1) Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con, và không để quân thù hoan hỉ về con. Lạy Chúa, Chúa đã đưa linh hồn con thoát xa âm phủ; Ngài đã cứu con khỏi số người đang bước xuống mồ. 

    2) Các tín đồ của Chúa, hãy đàn ca mừng Ngài, và hãy cảm tạ thánh danh Ngài. Vì cơn giận của Ngài chỉ lâu trong giây phút, nhưng lòng nhân hậu của Ngài vẫn có suốt đời. 

    3) Lạy Chúa, xin nhậm lời và xót thương con. Lạy Chúa, xin Ngài gia ân cứu giúp con. Chúa đã biến đổi lời than khóc thành khúc nhạc cho con; Lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con sẽ tán tụng Chúa tới muôn đời.

     

    3. Bài đọc 2: 2 Cr 8, 7. 9. 13-15

    “Sự dư thừa của anh em bù đắp lại sự thiếu thốn của những anh em nghèo khó”.

    Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

    Anh em thân mến, cũng như anh em vượt trổi về mọi mặt: về lòng tin, về hùng biện, về sự hiểu biết, về mọi hình thức nhiệt thành, cũng như về lòng bác ái của anh em, thì anh em cũng phải vượt trổi trong việc phúc đức này.

    Vì anh em biết lòng quảng đại của Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta: mặc dù giàu sang, Người đã nên thân phận nghèo khó, để nhờ việc nghèo khó của Người, anh em nên giàu có. Nhưng không lẽ để cho kẻ khác được thư thái, mà anh em phải túng thiếu, nhưng phải làm sao cho đồng đều. Trong hoàn cảnh hiện tại, sự dư giả của anh em bù đắp lại chỗ thiếu thốn của họ, để sự dư giả của họ bù đắp lại sự thiếu thốn của anh em, hầu có sự đồng đều như lời đã chép rằng: “Kẻ được nhiều, thì cũng không dư; mà kẻ có ít, cũng không thiếu”.

    Ðó là lời Chúa.

     

    4.  Tin Mừng: Mc 5, 21-43

    “Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy”.

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

    Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: “Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống”. Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.

    {Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: “Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành”. Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: “Ai đã chạm đến áo Ta?” Các môn đệ thưa Người rằng: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi ‘Ai chạm đến Ta?’!” Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: “Hỡi con, đức tin của con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh”.}

    Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: “Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?” Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: “Ông đừng sợ, hãy cứ tin”. Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các Ngài đến nhà ông trưởng hội đường và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: “Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó”. Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: “Talitha, Koumi”, nghĩa là: “Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!” Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ cho em bé ăn.

    Ðó là lời Chúa.

     

    5. Suy niệm: 

    5.1:  “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con” - Tập sinh Đa Minh Thái Bình

    Một tác giả trẻ trong tập san Mục Đồng số 11 có viết: “Đức tin bằng hạt cải đủ chuyển núi dời non, sao đức tin của con dời không xong hạt cải?”. Thoạt nghe ta có cảm giác như đây là một câu nói đầy châm biếm và mỉa mai, nhưng quả thực đó lại là thực tế cuộc sống của chúng ta hôm nay. Chúng ta cần phép lạ, chúng ta nói chúng ta tin, nhưng chúng ta lại chẳng chịu hành động vì đức tin ấy.

    Tin mừng hôm nay cho chúng ta thêm xác tín rằng cộng tác với ơn Chúa là điều kiện để Chúa ban ơn. Chúng ta không thể chỉ chủ động chờ Chúa làm phép lạ, nhưng cũng phải biết sử dụng hết những phương tiện bình thường Chúa ban để cộng tác làm nên kỳ tích cuộc đời. Tác giả Mc. Kenzie cũng đã từng nói: “khi ta cố gắng làm những gì có thể, Thiên Chúa sẽ làm những điều ta không thể”. Thật vậy, Thiên Chúa muốn chúng ta sử dụng hết khả năng của mình, và Người sẵn sàng can thiệp khi cần.  Tin là điều tối quan trong để con người đến gần Thiên Chúa hơn, để đón nhận phúc lành của Ngài. Thiên Chúa vẫn yêu thương và quảng đại với con người, nhưng nếu con người không tin vào điều đó, họ sẽ chẳng đón nhận được gì. Ánh mặt trời vẫn trào tràn sáng ấm trên khắp cõi đất, song trên thực tế vẫn có người chết lạnh ngay giữa bầu trời đầy nắng ấy, bởi cánh cửa tâm hồn họ luôn đóng chặt, lòng tin luôn khép kín nên chẳng thể để những giọt nắng ân sủng có thể đi vào để biến đổi và hồi sinh. Như vậy, cộng tác với ơn Chúa bằng lòng tin chính là con đường của hy vọng.

    Người đàn bà trong bài tin mừng hôm nay là một minh chứng cụ thể về điều này. Bà đã tán gia bại sản để chạy chữa cho căn bệnh đã kìm hãm bà suốt 12 năm qua, nhưng hôm nay chính lòng tin của bà đã cứu chữa bà một cách ngoạn mục. Niềm tin của bà không chỉ là trong ý tưởng hay suy nghĩ mà thôi, nhưng nó đã thể hiện bằng hành động cộng tác một cách cụ thể. Bà không ngồi đó để chờ phép lạ theo kiểu “há miệng chờ sung rụng”, nhưng bà đã “chạy đến sờ vào tua áo của người”. Chỉ cần thế thôi, Thiên Chúa đã thi ân giáng phúc mà chính bà cũng phải kinh ngạc và sửng sốt về kết quả. Như vậy, chẳng phải “đức tin không có hành động là đức tin chết” đó sao?

    Chúng ta, những con người được trở nên con cái Chúa qua bí tích Rửa tội. Chúng ta tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa trên phương diện lý thuyết qua việc làm Dấu Thánh Giá, qua kinh Tin Kính đọc trong Thánh lễ, qua việc tham dự cử hành phụng vụ…tương đối tốt lành. Nhưng còn hành động trong cách sống thực tế liệu đã minh chứng được sự cộng tác của chúng ta với ơn Chúa? Đặc biệt, trong một xã hội thực dụng, quá đề cao vật chất, tiện nghi và cuồng chạy theo những thành tựu của khoa học kỹ thuật hôm nay, con người có còn nhận ra đó là ơn Chúa hay chỉ tự đắc “bàn tay ta làm lên tất cả” và “thiên hạ tán dương mình” mà thôi? Nên nhớ rằng, Đức tin thắp sáng niềm hy vọng và trổ sinh hoa trái bằng việc làm. Đó cũng chính là bí quyết đem lại hy vọng cho nơi nào không còn gì để hy vọng.

    Ý lực sống:

    Lạy Chúa! Chúng con ý thức sự bất toàn, tật nguyền và thương tổn nơi mình. Chúng con không thể sống và không thể thăng tiến trong đời sống đức tin giữa cuộc đời lắm phong ba này, nếu không có Chúa đồng hành. Xin Chúa thêm niềm tin và sức mạnh của ân sủng, để chúng con bước đi trong hành trình của sự biến đổi và chữa lành, bằng chính sự nỗ lực cộng tác nhỏ bé với ơn Chúa qua những hành động cụ thể trong đời sống thường nhật như: sốt sáng tham dự cử hành phụng vụ, tích cực với các công việc bác ái khi có thể… Ngõ hầu, mỗi ngày chúng con thêm cảm nhận sâu sa hơn rằng: “Ơn phù hộ tôi đến từ Đức Chúa là Đấng dựng nên cả đất trời”. Amen.

     

    5.2:  Chiến thắng sự chết - Lm. Phêrô Trần Quang Diệu

    Trong những thập niên gần đây, chúng ta đã chứng kiến sự phát triển với tốc độ khủng khiếp của khoa học và công nghệ. Chỉ cần nhìn vào sự phát triển của công nghệ thông tin thôi, chúng ta đã không khỏi ngạc nhiên về sự đổi mới từng ngày của nó. Chúng ta vui mừng trước sự phát triển của các ngành khoa học và công nghệ khi chúng phục vụ con người. Tuy nhiên, mặt trái của sự phát triển đó là nó có thể khiến cho con người lầm tưởng rằng họ đã chinh phục được tất cả. Sẽ thật sai lầm khi nhiều người cho rằng rồi sẽ đến lúc con người chinh phục được mọi thứ và dần dần gạt bỏ Thiên Chúa ra khỏi đời sống của họ.

    Phải thừa nhận rằng con người đã chinh phục được nhiều thứ thuộc nhiều lãnh vực nhưng có một mối ưu tư lớn nhất cho phận người qua mọi thời đại là sự chết thì con người vẫn chưa chinh phục được. Y học có phát triển nhanh ra sao và đạt tới mức độ nào đi nữa thì vẫn bất lực trước cái chết. Biết bao nỗ lực cả về vật chất và tinh thần để tìm ra phương thuốc cứu con người ta khỏi sự chết nhưng kết quả vẫn là con số không tròn trĩnh. Và cho đến giờ phút này, cái chết vẫn là một rào cản không thể vượt qua đối với con người. Sự bất lực trước cái chết vẫn là một nỗi băn khoăn chưa có lối thoát của con người, nó khiến cuộc sống của họ trở nên kém vui.

    Ông trưởng hội đường và người đàn bà bị băng huyết trong bài Tin Mừng hôm nay cũng ở trong tình trạng bất lực trước bệnh tật và cái chết. Thánh Mác-cô kể về người cha của cô con gái ốm nặng đã đến với Đức Giê-su trong sự buồn sầu và van xin “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống” (Mc 5,23). Lời van xin này chứa đựng cả nỗi buồn và sự bất lực của người cha trước tình trạng nguy kịch của con mình. Thánh sử cũng kể cho chúng ta nghe tình trạng đau buồn của người đàn bà bị băng huyết là “bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang” (Mc 5,26). Những lời ngắn ngủi này cho ta thấy tình trạng khốn khổ của người đàn bà.

    Chứng kiến tình cảnh khốn khổ của hai con người này, Chúa Giê-su đã chạnh lòng thương và ra tay cứu chữa họ. Ngài để cho năng lực từ nơi mình phát ra để chữa lành người đàn bà bị băng huyết. Ngài đến tận gia đình ông trưởng hội đường, đi vào tận chỗ bé gái đã chết, cầm tay và nâng em trỗi dậy. Một loạt hành động gần gũi và yêu thương của Đức Giê-su cho ta thấy Ngài thực sự hiểu nỗi đau và sự bất lực của con người khi đứng trước bệnh tật và cái chết. Thiên Chúa không bao giờ là tác giả của những điều này (Bài đọc 1). Trái lại, Ngài đã đến trần gian để cứu chữa những người đau ốm và nâng kẻ chết trỗi dậy. Qua sự chết và Phục sinh của mình, Chúa Giê-su đã chiến thắng hoàn toàn sự chết và ban cho con người sự sống vĩnh cửu.

    Chúng ta cùng tạ ơn Chúa vì Ngài đã giúp nhân loại vượt qua được một chướng ngại khủng khiếp nhất của phận người là cái chết. Không những thế, Ngài còn ban cho chúng ta món quà là sự sống vĩnh cửu khi chúng ta trung thành bước đi theo Ngài. Nếu Thiên Chúa đã chiến thắng sự chết và ban sự sống vĩnh cửu cho chúng ta thì đến lượt mình, chúng ta cũng phải trao ban sự sống cho anh chị em chúng ta. Hãy suy nghĩ những điều tích cực để rồi tự bản thân mình, chúng ta sẽ phát ra những năng lượng tích cực, mang lại niềm vui và sức sống cho những người chúng ta gặp gỡ. Hãy nói những lời trao ban sự sống bằng cách khuyên nhủ, khuyến khích và nâng tầm hồn người khác lên. Hãy làm tất cả những gì tốt đẹp trong khả năng của mình để giúp đỡ người khác, đóng góp cho công ích và làm cho thế giới này ngày càng tốt đẹp hơn. Bằng cách suy nghĩ, nói năng và hành động hướng về sự sống, như thế thế giới chắc chắn sẽ đẹp hơn và Nước Thiên Chúa sẽ ngày càng tỏ lộ cách rõ ràng hơn nơi trần thế này.

    Đa Minh Thái Bình, tổng hợp

    Bài viết liên quan