1. Bài đọc 1: Gr 23, 1-6
“Ta sẽ quy tụ phần còn lại của đoàn chiên Ta, và cho chúng có những chủ chăn”.
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Chúa phán: “Khốn cho các mục tử làm tản mát và xâu xé đoàn chiên Ta. Vì thế, Chúa là Thiên Chúa Israel phán cùng các mục tử chăn dắt dân Ta rằng: “Các ngươi đã phân tán xua đuổi và không trông nom đoàn chiên Ta”. Chúa lại phán: “Vậy Ta sẽ xét xử những hành động gian ác của các ngươi. Ta sẽ quy tụ phần còn lại của đoàn chiên Ta từ khắp các xứ mà Ta đã phân tán chúng, Ta sẽ lùa chúng về đồng cỏ, để chúng lớn lên và tăng số. Ta sẽ cho chúng có những chủ chăn để họ chăn dắt chúng. Chúng sẽ không còn sợ hãi và kinh hoàng, và chúng không còn thiếu thốn gì nữa”.
Chúa còn phán rằng: “Này đây, đã tới những ngày Ta gây cho Ðavít một mầm giống công chính, mầm giống này sẽ làm vua thống trị, sẽ là người khôn ngoan, thực hiện công lý và đức công bình trên đất nước. Những ngày ấy, Giuđa sẽ được cứu thoát, Israel sẽ được an cư, và chúng sẽ gọi tên Người là “Chúa công bình của chúng ta”.
Ðó là lời Chúa.
2. Đáp ca: Tv 22, 1-3a. 3b-4. 5. 6
Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi (c. 1).
Xướng:
1) Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi; trên đồng cỏ xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn tôi; tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng.
2) Người dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người. (Lạy Chúa,) dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng con. Cây roi và cái gậy của Người, đó là điều an ủi lòng con.
3) Chúa dọn ra cho con mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối phương: đầu con thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy tràn chan chứa.
4) Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi, hết mọi ngày trong đời sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài.
3. Bài đọc 2: Ep 2, 13-18
“Chính Người là sự bình an của chúng ta, Người đã làm cho đôi bên nên một”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, xưa kia anh em là những kẻ ở xa, thì nay trong Ðức Giêsu Kitô, anh em đã nên gần nhờ bửu huyết của Người. Chính Người là sự bình an của chúng ta, Người đã làm cho đôi bên nên một, đã phá đổ bức tường ngăn cách, tiêu diệt sự hận thù trong thân xác của Người, tức là bãi bỏ lề luật cũ với những thể lệ để kiến tạo cả hai nên một người mới, đem lại bình an, dùng thập giá giải hoà hai dân tộc trong một thân thể với Thiên Chúa. Nơi Người, mối thù nghịch đã bị tiêu diệt, và Người đã đến loan báo Tin Mừng bình an cho anh em là những kẻ ở xa, và bình an cho những kẻ ở gần. Và chính nhờ Người mà chúng ta đôi bên được đến gần Cha trong cùng một Thần Trí.
Ðó là lời Chúa.
4. Tin Mừng: Mc 6, 30-34
“Họ như đàn chiên không người chăn”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
30Các Tông đồ tụ họp chung quanh Đức Giêsu, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. 31Người bảo các ông : “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút .” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. 32Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng. 33Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. 34Ra khỏi thuyền, Đức Giêsu thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.
Ðó là lời Chúa.
5. Suy niệm:
Một bàn tay nắm chặt là một bàn tay không thể nhận, và một bàn tay nắm chặt cũng là bàn tay chẳng thể quảng đại để cho đi điều gì. Các môn đệ đã được Thầy sắm cho một hành trang, suốt những ngày tháng ở với Thầy, đã đến lúc các ông cần phải tập làm công tác truyền giáo, tập mở đôi tay để trao ban những gì mình đã lãnh nhận… Đặc biệt là mở trái tim, để thấu hiểu những nhu cầu mà tha nhân đang cần.
Đoạn Tin Mừng Mác-cô 6:30-34 đưa chúng ta vào một khoảnh khắc quan trọng trong hành trình của các Tông đồ cùng Đức Giêsu. Sau khi hoàn thành sứ mạng rao giảng và thực hiện các công việc của Chúa, các Tông đồ trở về với Chúa Giêsu, chia sẻ những gì họ đã làm và dạy. Đây là lúc để nghỉ ngơi và tái tạo sức lực, một bài học quý giá về sự cân bằng giữa công việc và nghỉ ngơi.
Hôm nay, sau khi hoàn thành sứ mạng rao giảng Tin mừng và thực hiện các công việc của Chúa, các môn đệ trở về quay quần bên Thầy để kể cho Thầy biết thành quả đầu đời sứ vụ của mình. Nhưng lạ thay, Thầy chẳng quan tâm gì đến công trạng của ai mà Thầy chỉ nhẹ nhàng bảo: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút” (Mc 6, 31). Đây là lúc để các môn đệ nghỉ ngơi và tái tạo sức lực, một bài học quý giá về sự cân bằng giữa công việc và nghỉ ngơi.
Chúa Giêsu hiểu rõ rằng, sau những ngày tháng lao động mệt nhọc, các Tông đồ cần có thời gian nghỉ ngơi và chiêm niệm. Điều này không chỉ giúp họ phục hồi sức khỏe thể chất, mà còn giúp họ tái tạo sức mạnh tinh thần và tâm hồn, để được tiếp thêm động lực cho chặng đường kế tiếp. Còn các môn đệ chỉ quan tâm đến thành tích và công trạng của bản thân mà quên đi mất mình đã cho đi bao nhiêu tình yêu vào công việc đó. Yêu như Thầy đã yêu, làm như Thầy đã làm và sống như Thầy đã sống. Trong cuộc sống hối hả ngày nay, lời mời gọi này vẫn vang vọng. Chúng ta thường bị cuốn vào công việc và trách nhiệm, bỏ quên nhu cầu nghỉ ngơi và tái tạo năng lượng. Chúa Giêsu dạy chúng ta rằng nghỉ ngơi không phải là lười biếng, mà là cần thiết để phục hồi sức khỏe tinh thần và thể chất. Là Tu sĩ Đa Minh, chúng ta cần dành thời gian lánh riêng ra để nói với Chúa, tĩnh tâm và chiêm niệm về tình yêu và sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời mình.
Tuy nhiên, câu chuyện không dừng lại ở việc nghỉ ngơi. Khi thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng, đám đông vẫn tìm đến Chúa Giêsu. Chúa không từ chối họ, thay vào đó, Người “chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt”. Chúa nhận ra nhu cầu sâu xa của con người và sẵn lòng dạy dỗ, dẫn dắt họ dù là trong lúc Người và các Tông đồ cần nghỉ ngơi. Đây là một minh chứng rõ ràng về tình yêu thương và sự hy sinh mà Chúa Giêsu dành cho mỗi người chúng ta.
Qua đó, chúng ta học được rằng lòng thương xót và tình yêu của Chúa không có giới hạn. Dù mệt mỏi và cần nghỉ ngơi, Chúa Giêsu vẫn đặt nhu cầu của người khác lên trên hết. Điều này thách thức chúng ta biết cân bằng giữa việc chăm sóc bản thân và phục vụ người khác.
Trong cuộc sống, có những lúc chúng ta cần lui về, tĩnh lặng trước Chúa để lắng nghe, nghỉ ngơi và tái tạo năng lượng. Nhưng cũng có lúc, chúng ta phải mở lòng, chạnh thương và đáp ứng nhu cầu của những người xung quanh, bất chấp sự mệt mỏi.
Qua bài Tin mừng hôm nay, chúng ta cũng được mời gọi để chia sẻ tình yêu thương và lòng thương xót mà chúng ta đã nhận được từ Chúa cho những người xung quanh. Đó có thể là sự lắng nghe, sự giúp đỡ, hoặc đơn giản chỉ là một nụ cười, một lời động viên. Qua những hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa này, chúng ta đang góp phần lan tỏa tình yêu thương của Chúa đến với mọi người. Xin Chúa ban cho chúng ta lòng thương xót và sự khôn ngoan để biết khi nào cần nghỉ ngơi và khi nào cần hành động, luôn đặt tình yêu và lòng thương xót lên trên hết.
Ý Lực Sống:
Chiêm niệm và chia sẻ cho người khác điều mình đã chiêm niệm.
Lạy Chúa, xin dạy chúng con biết chiêm niệm và lắng nghe tiếng Chúa trong những khoảnh khắc tĩnh lặng của cuộc đời. Xin ban cho chúng con lòng can đảm để chia sẻ tình yêu thương và lòng thương xót của Chúa đến với mọi người, để qua đó, chúng con trở thành những sứ giả của tình yêu và bình an trong thế giới hôm nay. Amen.
Tập sinh Đa Minh Thái Bình
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH THÁI BÌNH
Đang online: 186 | Tổng lượt truy cập: 3,554,961