Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật tuần XXIX Thường niên - năm C (Lc 18, 1-8)

  • 17/10/2025 19:35
  • “Phải cầu nguyện luôn, không được nản chí” (Lc 18, 1).

     

    1. Bài Ðọc I: Xh 17, 8-13

    “Khi ông Môsê giơ tay lên, thì dân Israel thắng trận”.

    Trích sách Xuất Hành.

    Trong những ngày ấy, người Amalec đến giao chiến với Israel tại Raphiđim, Ông Môsê nói với ông Giosuê rằng: “Ngươi hãy tuyển lựa các chiến sĩ ra chiến đấu với người Amalec: ngày mai tôi sẽ cầm gậy Thiên Chúa trong tay lên đứng trên đỉnh núi”. Ông Giosuê thực hiện như lời ông Môsê đã dạy, và ra chiến đấu với người Amalec. Còn ông Môsê, Aaron và Hur thì đi lên đỉnh núi. Khi ông Môsê giơ tay lên, thì dân Israel thắng trận, còn khi ông hạ tay xuống một chút, thì người Amalec thắng thế. Bấy giờ tay ông Môsê mỏi mệt, người ta liền khiêng tảng đá kê cho ông ngồi, còn ông Aaron và ông Hur thì nâng đỡ hai tay ông. Bởi đó hai tay ông không còn mỏi mệt cho đến khi mặt trời lặn. Ông Giosuê dùng lưỡi gươm đánh đuổi người Amalec và quân dân nó.

    Ðó là lời Chúa.

     

    2. Ðáp Ca: Tv 120, 1-2. 3-4. 5-6. 7-8

    Ðáp: Ơn phù trợ chúng tôi ở nơi danh Chúa, là Ðấng tạo thành trời đất (c. 2).

    Xướng:

    1) Tôi ngước mắt nhìn lên đỉnh núi cao, ơn phù trợ cho tôi sẽ từ đâu ban tới? Ơn phù trợ chúng tôi ở nơi danh Chúa, là Ðấng tạo thành trời đất. 

    2) Người chẳng để cho chân ngươi xiêu té; Ðấng bảo vệ ngươi, Người chẳng có ngủ say. Kìa Ðấng bảo vệ Israel, Người không thiếp giấc, không ngủ say.

    3) Chúa sẽ bảo vệ thân ngươi, Chúa là Ðấng che chở ngươi ở bên tay hữu. Mặt trời sẽ không hại ngươi lúc ban ngày, và mặt trăng cũng chẳng hại ngươi về ban đêm. 

    4) Chúa sẽ gìn giữ ngươi khỏi mọi điều tai biến; Người sẽ bảo vệ linh hồn ngươi. Chúa sẽ bảo vệ ngươi khi đi và khi tới, ngay tự bây giờ và cho đến muôn đời.

     

    3. Bài Ðọc II: 2 Tm 3, 14 – 4, 2

    Người của Thiên Chúa được hoàn hảo, để sẵn sàng thực hiện mọi việc lành”.

    Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.

    Con thân mến, con hãy bền vững trong các điều con đã học hỏi và xác tín, vì con biết con đã học cùng ai, vì từ bé, con đã học biết Sách Thánh, và chính Sách Thánh đã dạy con sự khôn ngoan để con được cứu rỗi nhờ tin vào Ðức Giêsu Kitô. Tất cả Kinh Thánh đã được Chúa linh hứng, đều hữu ích để giảng dạy, biện bác, sửa dạy và giáo dục trong đàng công chính, ngõ hầu người của Thiên Chúa được hoàn hảo để sẵn sàng thực hiện mọi việc lành.

    Cha khuyến cáo con trước tôn nhan Thiên Chúa và Ðức Kitô, Ðấng sẽ thẩm phán kẻ sống và kẻ chết, nhân danh cuộc xuất hiện của chính Người và vương quốc của Người: Con hãy rao giảng lời Phúc Âm, hãy xúc tiến việc đó, dầu thời thế thuận lợi hay không thuận lợi; hãy thuyết phục, hãy khiển trách, hãy khuyên lơn với tất cả lòng kiên nhẫn và quan tâm giáo huấn.

    Ðó là lời Chúa.

     

    5. Tin mừng: Lc 18, 1-8

    “Thiên Chúa sẽ minh xử cho những kẻ người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người”.

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

    1 Khi ấy, Đức Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. 2 Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. 3 Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: ‘Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’ 4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, 5 nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc’.”

    6 Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó! 7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? 8 Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”

    Ðó là lời Chúa.

     

    6. Suy niệm

    Trước nỗi oan ức, người đàn bà góa trong Tin Mừng đã can đảm đến quan tòa để xin được minh xét. Sự bền bỉ của bà đã khiến vị quan tòa, vốn “không kính sợ Thiên Chúa, cũng chẳng coi ai ra gì” phải chấp nhận xét xử công minh. Hình ảnh người đàn bà góa ấy như lời nhắc nhở sâu xa của Chúa Giê-su cho mỗi người chúng ta hôm nay: hãy kiên trì trong cầu nguyện, đừng bao giờ nản chí. Bởi vì, nếu vị quan tòa bất chính còn có thể động lòng, thì huống chi là Thiên Chúa – Đấng nhân lành và giàu lòng thương xót – lại không lắng nghe và đáp lời con cái Người sao?

    Cuộc sống của con người được dệt nên bởi những tương quan: với Thiên Chúa, với tha nhân và với chính bản thân mình. Trong đó, tương quan với Thiên Chúa là nền tảng và là cốt lõi cho mọi tương quan khác. Cầu nguyện chính là sợi dây nối kết con người với Thiên Chúa, là hơi thở của đời sống đức tin. Một người không cầu nguyện cũng giống như thân xác không có hơi thở – sẽ chết dần trong đời sống thiêng liêng. Thế nhưng, dường như trong thế giới hôm nay, con người ít quan tâm đến cầu nguyện. Nhiều người chỉ cầu nguyện khi gặp khó khăn hay khi có nhu cầu cần thiết và thường coi cầu nguyện chỉ là “xin ơn”. Khi không được như ý, họ dễ nản chí hoặc trách móc Thiên Chúa.

    Khi nhìn lại Kinh Thánh, ta thấy chính Chúa Giê-su là mẫu gương tuyệt hảo về đời sống cầu nguyện. Ngài cầu nguyện vào sáng sớm, chiều tối, cầu nguyện trong những giờ tĩnh lặng, trong dọc dài hành trình sứ vụ, cầu nguyện trước những biến cố quan trọng của cuộc đời. Đời sống của Ngài luôn gắn bó với Chúa Cha, lắng nghe và thi hành thánh ý Cha, dẫu có những điều làm Ngài đau khổ. Như thế, Chúa Giê-su không chỉ dạy ta cầu nguyện để xin ơn, mà còn dạy ta cầu nguyện như một nhịp thở của đức tin, để ta luôn ở trong tương quan sống động với Thiên Chúa. “Khi cầu nguyện, các con đừng lải nhải như dân ngoại; họ nghĩ rằng cứ nói nhiều là được nhận lời. Đừng bắt chước họ, vì Cha các con đã biết rõ các con cần gì trước khi các con cầu xin” (Mt 6, 7-8). Cầu nguyện không phải để thay đổi Thiên Chúa, mà là để chính chúng ta được biến đổi – để học biết sự kiên nhẫn, lòng cậy trông và thái độ phó thác.

    Như một điều trăn trở: “Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”. Một câu hỏi đượm buồn, nhưng cũng là lời cảnh tỉnh của Chúa Giê-su dành cho chúng ta hôm nay. Trong thời đại công nghệ, mọi sự diễn ra nhanh chóng, con người dễ bị cuốn vào nhịp sống vội vã, tìm kiếm những giá trị tạm bợ. Nhiều người xem việc cầu nguyện là lỗi thời, cầu nguyện chỉ dành cho người già và trẻ em, không còn đặt Thiên Chúa là trung tâm cuộc sống. Chính vì thế, khi gặp khủng hoảng hay thất bại, họ dễ mất phương hướng, thậm chí tuyệt vọng.

    Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta xét lại mối tương quan cá vị với Thiên Chúa:
    Tôi có dành thời gian để cầu nguyện mỗi ngày không? Tôi cầu nguyện với tâm tình nào – chỉ để xin ơn hay để gặp gỡ Chúa? Và lời cầu nguyện của tôi có trở thành nhịp sống yêu thương trong hành động hằng ngày không?

    Lạy Chúa, chúng con tạ ơn Chúa vì muôn vàn hồng ân Chúa ban cho thế giới và cho từng người chúng con. Xin tha thứ cho chúng con vì nhiều khi chúng con chưa kiên trì cầu nguyện, chưa biết đặt Chúa là trung tâm đời sống. Xin biến đổi tâm hồn chúng con, giúp chúng con biết yêu  mến và khao khát đời sống cầu nguyện, biết tin tưởng phó thác vào tình thương của Chúa Cha và biết đợi chờ trong kiên nhẫn.

    Tập sinh ĐMTB

    Bài viết liên quan