“Ông đã thấy và đã tin” (Ga 20, 8)
“Kẻ nào không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng đáng với Thầy” (Mt 10, 38).
“Người gọi nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai đi từng hai người một. Người ban cho các ông quyền trừ quỷ” (Mc 6, 7).
“Này, Thầy sai anh em đi như chiên đi vào giữa bầy sói. Vậy anh em phải khôn như rắn và đơn sơ như bồ câu”.
“Hỡi con, con hãy vững tin, tội con được tha rồi” (Mt 9, 3).
"Hãy đến với các con chiên lạc nhà Israel" (Mt 10, 6).
Người ta đem đến cho Đức Giêsu một người câm bị quỷ ám. Khi quỷ bị trục xuất rồi, thì người câm nói được.
“Con bé không có chết đâu. Nó ngủ đó thôi. Họ liền nhạo cười Ngài” (Mt 9, 25).
“Ngôn sứ có bị rẻ rúng thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi” (Mc 6, 4).
“Làm sao các khách dự tiệc cưới có thể buồn rầu khi tân lang đang còn ở với họ ? Rồi sẽ có ngày tân lang ra đi, bấy giờ họ mới giữ chay” (Mt 9, 15).
Vì Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi (Mt 9, 13).
“Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin”.
“Họ nài xin Người rời khỏi vùng đất của họ” (Mt 8, 28-34).
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH THÁI BÌNH
Đang online: 91 | Tổng lượt truy cập: 6,551,409