Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật tuần 32 - Thường niên - Năm C (Lc 20, 27-38)

  • 15/01/2023 18:39
  • Đức Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống (Lc 20, 38)

     

    1. Bài đọc 1:  2 Mcb 7, 1-2. 9-14

    Trong những ngày ấy, có bảy anh em bị bắt làm một với mẹ mình, và bị vua cho đánh bằng roi da và roi gân bò, bắt ép ăn thịt heo mà lề luật đã cấm. Nhưng người anh cả của chúng tâu vua rằng: “Bệ hạ còn hỏi han và muốn dò xét chúng tôi làm chi? Chúng tôi sẵn sàng chịu chết hơn là phạm đến lề luật Thiên Chúa đã truyền cho tổ phụ chúng tôi”.

    Khi sắp thở hơi cuối cùng, người con thứ hai tâu vua rằng: “Hỡi vua độc ác kia, vua chỉ cất mất mạng sống chúng tôi ở đời này, nhưng Vua vũ trụ sẽ làm cho chúng tôi, là những kẻ đã chết vì lề luật của Người, được sống lại trong cuộc sống đời đời”.

    Sau khi người con thứ hai chết, thì đến người con thứ ba chịu cực hình, tên lý hình bảo cậu le lưỡi, cậu liền le lưỡi, dõng dạc giang hai tay ra và nói một cách tin tưởng rằng: “Tôi được Trời ban cho các phần thân thể này, nhưng giờ đây vì lề luật của Thiên Chúa, tôi khinh chê chúng, bởi tôi trông cậy rằng Người sẽ ban lại cho tôi các phần thân thể ấy”. Nhà vua và những kẻ tuỳ tùng của ông lấy làm bỡ ngỡ thấy lòng mạnh bạo của cậu trẻ coi các cực hình như không.

    Người con thứ ba chết rồi, thì người ta bắt người con thứ tư chịu cùng một cực hình. Lúc sắp chết, cậu nói rằng: “Thà chịu chết do tay người đời mà trông cậy Thiên Chúa sẽ cho sống lại thì hơn: Phần vua, vua sẽ không được sống lại để sống đời đời đâu”.

     

    2.  Đáp ca:  Tv 16, 1. 5-6. 8b và 15

    Ðáp:  Lạy Chúa, khi thức giấc, con no thỏa nhìn chân dung Chúa (c. 15b).

    Xướng:

    1)  Lạy Chúa, xin nghe điều chính nghĩa của con, xin để ý đến lời con kêu cứu, lắng tai nghe tiếng con thốt ra tự cặp môi chân thành. 

    2)  Bước con đi bám chặt đường lối của Ngài, chân con đã không hề xiêu té. Con kêu van Ngài, bởi Ngài nhậm lời con, lạy Chúa, xin lắng tai về bên con, xin nghe rõ tiếng con. 

    3)  Xin che chở con trong bóng cánh của Ngài. Phần con, nhờ công chính, sẽ được thấy thiên nhan, khi thức giấc, con no thỏa nhìn chân dung Chúa.

     

    3. Bài đọc 2:  2 Tx 2, 15 – 3, 5

    Anh em thân mến, nguyện xin Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, và Thiên Chúa là Cha chúng ta, Ðấng đã thương yêu chúng ta và dùng ân sủng của Người mà ban cho chúng ta sự an ủi đời đời và lòng cậy trông tốt lành, xin Người khuyên bảo và làm cho lòng anh em bền vững trong mọi việc làm và lời nói tốt lành.

    Anh em thân mến, ngoài ra, xin anh em hãy cầu nguyện cho chúng tôi, để lời Thiên Chúa chóng lan tràn và được vinh hiển như việc đã thể hiện nơi anh em, và để chúng tôi thoát khỏi tay những kẻ lầm lạc và xấu xa: vì không phải hết mọi người đều có lòng tin. Nhưng Thiên Chúa là Ðấng trung thành, Người sẽ làm cho anh em được kiên vững và gìn giữ anh em khỏi sự dữ. Chúng tôi tin tưởng anh em trong Chúa: những điều chúng tôi truyền dạy, anh em hiện đang thi hành và sẽ còn thi hành. Nguyện xin Chúa hướng lòng anh em đến tình yêu Thiên Chúa và lòng kiên nhẫn của Ðức Kitô.

     

    4.  Tin Mừng:  Lc 20, 27-38

    27 Khi ấy, có mấy người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại.

    28 Mấy người ấy hỏi Đức Giê-su: “Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta điều luật này: Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình.

    29 Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết.

    30 Người thứ hai, 31 rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào.

    32 Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. 33 Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ?”

    34 Đức Giê-su đáp: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, 35 chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng.

    36 Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại.

    37 Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, thì chính ông Mô-sê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham, Thiên Chúa của tổ phụ I-xa-ác, và Thiên Chúa của tổ phụ Gia-cóp.

    38 Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống.”

     

    5. Suy niệm:  Mục đích cuộc đời

    Con người sinh ra ở đời, đã có ngày sinh ắt có ngày tử. Nếu sống là bước đi trong một cuộc hành trình, thì hành trình ấy, nếu đã có ngày khởi đầu, ắt có ngày kết thúc. Người ta sinh ra, rồi lớn lên, trưởng thành, tạo lập sự nghiệp. Khi đạt tới đỉnh vinh quang, rồi cũng đến ngày sức lực suy tàn, và cái chết ập đến. Sinh lão bệnh tử, đó là chu kỳ của đời người, chẳng ai cưỡng lại được. Nhưng, chết rồi sẽ ra sao? Đó là câu hỏi luôn ám ảnh con người, dù ở thời hoang dã hay hiện đại, dù người nghèo hay người giàu, dù người lớn tuổi hay người còn trẻ. Các tôn giáo đều nhằm đi tìm câu trả lời cho hậu vận tương lai của kiếp người. Các tác giả Thánh kinh cũng theo chiều hướng ấy. Với ơn soi sáng của Chúa, từ rất sớm, người Do thái đã tin vào đời sau và khẳng định: chết không phải là hết. Con người vẫn tồn tại bên kia sự chết. Vào lúc một người chết, một cuộc sống mới khởi đầu.

    “Thác là thể phách, còn là tinh anh”. Đại thi hào Nguyễn Du đã đặt vào môi miệng nàng Kiều câu khẳng định này, khi nàng Kiều đứng trước ngôi mộ của Đạm Tiên. Đây cũng là quan niệm thể hiện nhân sinh quan của người Á Đông. Chết chỉ là thể xác, phần hồn, hay phần tinh anh vẫn tồn tại. Giáo lý Kitô giáo gặp gỡ văn hoá Á Đông ở điểm này, và khẳng định thêm: linh hồn con người, vào ngày tận thế, sẽ được hoà nhập với thân xác, để rồi những ai sống công chính sẽ được hạnh phúc với Chúa.

    Khi xác tín vào hạnh phúc tương lai, người ta không còn sợ chết. Nói đúng hơn, người ta sẵn sàng chết để làm chứng cho Chân lý. Bà mẹ người Do thái cùng với bảy người con được sách Macabê ghi lại là bằng chứng cho niềm hy vọng thâm sâu ấy. Bà là người mẹ phi thường. Bà can đảm chứng kiến bảy người con chết trong một ngày, trước gươm đao của nhà vua Hy Lạp. Những lời tuyên bố mạnh mẽ cho thấy bà mẹ và các con đã thấm đượm giáo huấn của Kinh thánh về linh hồn bất tử. Cuộc tử đạo của bà và các con đã được lưu truyền cho mọi thế hệ của dân tộc Do thái, cũng như mọi thế hệ Kitô hữu.

    Mục đích cuộc đời dưới lăng kính Kitô giáo là tìm hạnh phúc ở đời này và hạnh phúc ở đời sau. Khi hạnh phúc đời này có nguy cơ ngăn cản hành trình hướng tới hạnh phúc đời sau, thì người tin Chúa sẵn sàng gạt bỏ hạnh phúc chóng qua, để chọn hạnh phúc bất diệt. Những ai tin vào Chúa đều xác tín rằng, Ngài là Đấng ban thưởng cho những ai trung thành.

    Mục đích của chúng ta là hướng tới vĩnh cửu. Tuy vậy, từ thời Chúa Giêsu, đã có những người không tin điều đó và họ chủ trương ngược lại. Những người này thuộc phái Xađốc, hay còn gọi là phái Sadusêô. Cũng giống như những người vô thần duy vật ngày nay, họ chỉ tin vào những gì mà họ cảm nhận được bằng giác quan. Họ cũng chủ trương con người chỉ có sự sống đời này, sau khi chết sẽ trở về với hư vô. Nhóm người này đã trưng dẫn một khoản luật Môisen để giăng bẫy thử thách Chúa Giêsu. Luật này được gọi là Lêvira (Lévirat), cho phép người em trai lấy vợ của anh mình, trong trường hợp người anh đã chết mà không có con. Câu chuyện giả định là trường hợp một người phụ nữ cưới lần lượt bảy đời chồng là bảy anh em để lưu giữ người nối dòng cho người chồng đầu tiên là anh cả. Chúa Giêsu đã trả lời dứt khoát: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ, cũng chẳng lấy chồng”. Qua những lời này, Chúa mặc khải cho chúng ta về tương lai sau sự chết. Mục đích của đời người là để chiêm ngưỡng vinh quang của Chúa và để ca tụng Chúa đến muôn đời. Đó cũng là hạnh phúc vô biên Thiên Chúa dành cho những ai yêu mến và kính sợ Ngài.

    “Ngài không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống”. Chúa Giêsu cho chúng ta thấy Thiên Chúa là Đấng hằng sống. Ngài cũng là nguồn mạch của sự sống muôn loài. Những ai trung tín theo Chúa sẽ được sống với Ngài mãi mãi. Đức Giêsu đã chứng minh quyền năng Thiên Chúa, khi Người bước ra khỏi nấm mồ tối tăm, phục sinh huy hoàng. Sự phục sinh của Đức Giêsu là bảo đảm cho người tín hữu rằng: những ai đã cùng chết với Đức Kitô, chắc chắn sẽ được sống lại với Người.

    Chúng ta đã bước sang tháng 11 dương lịch, được gọi là “Tháng cầu hồn”. Đây là thời gian nghĩ đến những người đã khuất, qua việc sửa sang phần mộ và nhất là cầu nguyện cho những người thân đã qua đời. Những nấm mộ không phải đống đất vô tri vô giác. Mỗi ngôi mộ đang bao bọc một cuộc đời. Bên dưới những nấm mộ, có những người đã từng thành công hay thất bại, có những người đã sống rất thánh thiện hay tội lỗi. Tất cả đều đang chờ được Chúa phán xét.  Ngôi mộ chính là một “phòng chờ” của những người đã chết, trước khi sống lại vinh quang vào ngày tận thế để hưởng thánh nhan Chúa. Cuộc sống muôn hình muôn vẻ và gian nan nghiệt ngã. Ai kiên trì và trung tín sẽ được Chúa thưởng công. Ai vội vàng và bất nghĩa sẽ phải muôn đời bất hạnh.

    Giữa biết bao bộn bề lo toan của cuộc sống, thánh Phaolô khuyên chúng ta trong bài đọc II: “Thiên Chúa là Đấng trung tín. Ngài sẽ làm cho anh em được vững mạnh, và bảo vệ anh em khỏi ác thần”. Như thế, với ơn phù trợ của Chúa, điều không thể, sẽ trở thành điều có thể. Nhờ Ngài, chúng ta có thể vượt qua những khó khăn và gian nan thử thách. Ý thức được giới hạn của bản thân, vị thánh Tông đồ dân ngoại ngỏ lời với anh chị em tín hữu: “Anh em hãy cầu nguyện cho chúng tôi được thoát khỏi tay người độc ác xấu xa, bởi vì không phải ai cũng có đức tin”. Quả vậy, không ai tự tin đến nỗi nói rằng mình chắc chắn đứng vững mà không cần ơn Chúa.

    “Sự sống không mất nhưng chỉ đổi thay”. Đó là lời của một bài thánh ca. Lời này đem cho chúng ta niềm hy vọng, vào thời điểm bi đát nhất của cuộc đời. Dừng chân suy niệm nơi nấm mộ của người thân, chúng ta hãy thinh lặng để lắng nghe những tâm tình của người đã khuất. Chắc chắn những người đã ra đi có rất nhiều điều tâm sự với chúng ta, là những người đang sống. Một trong những điều tâm sự đó, lời ước muốn cho chúng ta sống lành thánh để cùng với những người thân hưởng hạnh phúc vĩnh cửu trên quê trời.

    +TGM Giuse Vũ Văn Thiên

    Nguồn tin:  https://www.tonggiaophanhanoi.org

    Bài viết liên quan