1. Bài đọc 1: Cv 12, 1-11
“Bây giờ tôi biết thật Chúa đã cứu tôi khỏi tay Hêrôđê”.
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, vua Hêrôđê làm khổ mấy người trong Hội thánh. Ông đã dùng gươm giết Giacôbê anh của Gioan. Ông thấy việc ấy đẹp lòng người Do-thái, nên lại cho bắt cả Phêrô. Bấy giờ là ngày lễ Bánh Không Men. Bắt được người, vua cho tống ngục, giao cho bốn đội binh, mỗi đội bốn người canh giữ, có ý đợi sau lễ Vượt Qua, sẽ điệu người ra cho dân. Phêrô bị giam trong ngục, nhưng Hội thánh vẫn luôn luôn cầu nguyện cùng Chúa cho người. Ðến khi vua Hêrôđê sắp điệu người ra, thì đêm ấy, Phêrô phải mang xiềng xích, nằm ngủ giữa hai tên lính, và có quân canh giữ trước cửa ngục. Bỗng có thiên thần Chúa đứng kề bên, một luồng ánh sáng chiếu giãi vào ngục; thiên thần đập vào cạnh sườn Phêrô, đánh thức người dậy mà rằng: “Hãy chỗi dậy mau”. Xiềng xích liền rơi khỏi tay người. Thiên thần bảo người rằng: “Hãy thắt lưng và mang giày vào”. Người làm y như vậy. Thiên thần lại bảo rằng: “Hãy khoác áo vào mà theo ta”.
Người liền đi ra theo thiên thần, mà chẳng biết việc thiên thần làm có thật chăng, người tưởng như trong giấc mộng. Qua khỏi chặng thứ nhất và chặng thứ hai, thì đến cửa sắt thông ra thành. Cửa ấy tự nhiên mở ra. Thiên thần và Phêrô rảo qua một phố nọ, rồi thiên thần biến đi. Phêrô hoàn hồn và nói rằng: “Bây giờ tôi biết thật Chúa đã sai thiên thần cứu tôi khỏi tay Hêrôđê và khỏi mọi âm mưu của dân Do-thái”.
Ðó là lời Chúa.
2. Đáp ca: Tv 33, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9
Ðáp: Chúa đã cứu tôi khỏi điều lo sợ
Xướng:
1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc; miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Trong Chúa linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng vui.
2) Các bạn hãy cùng tôi ca ngợi Chúa, cùng nhau ta hãy tán tạ danh Người. Tôi cầu khẩn Chúa, Chúa đã nhậm lời, và Người đã cứu tôi khỏi điều lo sợ.
3) Hãy nhìn về Chúa để các bạn vui tươi, và các bạn khỏi hổ ngươi bẽ mặt. Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe, và Người đã cứu họ khỏi mọi điều tai nạn.
4) Thiên Thần Chúa hạ trại đồn binh chung quanh những người sợ Chúa và bênh chữa họ. Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao; phúc đức ai tìm nương tựa ở nơi Người.
3. Bài đọc 2: 2 Tm 4, 6-8. 17-18
“Từ đây triều thiên công chính đã dành cho cha”.
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.
Con thân mến, phần cha, cha đã già yếu, giờ ra đi của cha đã gần rồi. Cha đã chiến đấu trong trận chiến chính nghĩa, đã chạy đến cùng đường và đã giữ vững đức tin. Từ đây triều thiên công chính đã dành cho cha. Và trong ngày đó, Chúa là Ðấng phán xét chí công sẽ trao lại cho cha mũ triều thiên ấy, nhưng không phải cho cha mà thôi, mà còn cho những kẻ yêu mến trông đợi Người xuất hiện. Nhưng có Chúa phù hộ giúp sức cho cha, để nhờ cha, việc giảng đạo nên trọn, và tất cả Dân Ngoại được nghe giảng dạy: và cha đã thoát được khỏi miệng sư tử. Nguyện cho Người được vinh quang muôn đời. Amen.
Ðó là lời Chúa.
4. Tin Mừng: Mt 16, 13-19
“Con là Ðá, Thầy sẽ trao cho con chìa khoá nước trời”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt thành Cêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: “Người ta bảo Con Người là ai?” Các ông thưa: “Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một tiên tri nào đó”. Chúa Giêsu nói với các ông: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” Simon Phêrô thưa rằng: “Thầy là Ðức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”.
Chúa Giêsu trả lời rằng: “Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt hay máu huyết mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời. Vậy Thầy bảo cho con biết: Con là Ðá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng được. Thầy sẽ trao cho con chìa khoá nước trời. Sự gì con cầm buộc dưới đất, trên trời cũng cầm buộc; và sự gì con cởi mở dưới đất, trên trời cũng cởi mở”.
Ðó là lời Chúa.
5. Suy niệm:
Mang thân phận con người, ai cũng có lúc yếu đuối, sai lầm như người ta thường nói: “Nhân vô thập toàn”. Thánh Phêrô và thánh Phaolô cũng là những con người như chúng ta khó tránh khỏi những lúc yếu đuối, nông nổi nhất thời. Nếu thánh Phêrô, một môn đệ ngày ngày theo Chúa, được Chúa dạy bảo nhưng vì quá sợ hãi -yếu đuối mà ông đã chối thầy mình đến 3 lần; thì thánh Phaolô xưa cũng 5 lần 7 lượt tìm cách lùng bắt và giết hại những ai theo Chúa. Thoáng nhìn cuộc đời của hai vị thánh, có lẽ các ngài cũng không có gì là quá nổi bật về nhân đức, nhưng các ngài lại tuyệt vời khi không dừng lại ở vết nhơ đen tối của lầm lỗi mà can đảm vượt lên trên sự yếu đuối của bản thân, chỗi dậy cách mau mắn sau những vấp ngã. Vì nơi các ngài đã được Chúa đụng chạm và các ngài đã nghe được tiếng Chúa gọi mời, để trở về và nhiệt thành hơn trong sứ vụ loan báo Tin mừng, đặc biệt trở lên hai cột trụ vững chắc cho tòa nhà Giáo hội. Quả thật, nếu không nghe được tiếng Chúa, có lẽ thánh Phêrô mãi là kẻ hèn nhát - sợ sệt, còn thánh Phaolô vẫn chỉ là kẻ chuyên lùng bắt đạo Chúa mà thôi.
Cũng vậy, cuộc sống con người hôm nay với nền khoa học phát triển vượt bậc làm cho đời sống con người được nâng cao đáng kể, nhưng song song với nó là bao hiểm nguy đang rình chờ. Và dù ta có là nam hay nữ, trẻ hay già, dù là trí thức hay bình dân, người sống đời tu hay người sống đời thường…thì những cám dỗ cũng chẳng bỏ qua cho ai. Là người con Chúa, đã không biết bao lần ta chối bỏ hay bách hại Chúa. Nói như vậy xem ra có vẻ bi quan, nhưng xét trên thực tế thì không phải là quá mơ hồ. Bởi lẽ, khi những người con trong gia đình không vâng lời hay hiếu thảo với cha mẹ, chỉ ăn chơi – đua đòi rồi nghiện ngập dẫn đến bỏ học giáo lý, bỏ Thánh Lễ, chểnh mảng trong việc học văn hóa…thì đó lại không phải là chối Chúa ư? Hay khi những bậc làm cha mẹ cũng bỏ bê con cái, hoặc nuông chiều quá độ, và có khi chỉ mải lo kiếm tiền bỏ luôn không đi nhà thờ, không tham dự Thánh lễ, không tham gia đoàn hội; thậm chí cả những ông này bà kia trong ban hành giáo ở những chốn đông người như nhà hàng, quán ăn có cả người lương dân cũng chẳng dám làm dấu tuyên xưng niềm tin vì sợ bị chê cười; đặc biệt, đôi lúc linh mục và tu sĩ cũng chưa thánh thiện đủ khi cuộc sống vẫn ít nhiều còn ghen ghét, đố kỵ, lạm dụng quyền bính, gây gương mù gương xấu làm chia rẽ cộng đoàn…. đó lại chẳng phải là những thái độ sống đang thể hiện sự nhiệt thành bách hại Chúa sao? Một vài ví dụ trên đây cho thấy con người còn đầy yếu đuối và mỗi khi chúng ta vô tình hay hữu ý làm những việc không tốt, còn đề cao cái tôi của bản thân là ta cũng đang trực tiếp hay gián tiếp chối bỏ, loại Chúa ra ngoài cuộc sống. Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót luôn kiên nhẫn chờ đợi ta quay gót trở về. Ngài không trách cứ cũng chẳng bỏ rơi. Thay vào đó là một tình yêu thầm lặng và luôn song hành bên ta. Chúa không nói trực tiếp nhưng qua những con người, những lời nói, hành động để tác động giúp ta nhận ra tình thương của Chúa trong cuộc đời. Ta có cảm nhận và ý thức đủ điều đó chưa?
Ý lực sống:
Lạy Chúa, có những lúc chúng con bối rối và lúng túng bởi hai giá trị tốt - xấu. Có những khi tâm hồn thực sự muốn làm một việc tốt mà lương tâm mách bảo, nhưng chúng con lại ngần ngại nghĩ rằng một lần không làm hay một lần phạm tội cũng chẳng sao. Thế rồi chúng con đã không sẵn sàng vượt qua chính mình để thêm nhiều lần phạm tội hơn. Đúng là “tinh thần thì mạnh mẽ nhưng thể xác lại yếu đuối”. Nhờ lời chuyển cầu của thánh Phêrô và thánh Phaolô tông đồ, xin Chúa cho mỗi chúng con luôn noi gương bắt chước các ngài, lắng nghe tiếng Chúa gọi mời mà nhận ra những yếu đuối, lầm lỗi vấp ngã trong đời và can đảm đứng lên trở về với Chúa. Xin Chúa củng cố đức tin cho chúng con, để mỗi người trở nên những tông đồ nhiệt thành cho Chúa trong thời đại hôm nay bằng chính hành động thực tế của mình như việc: chu toàn bổn phận, siêng năng học hỏi Lời Chúa, nhiệt thành tham gia đoàn hội và công việc chung của Giáo hội…Amen.
Tập sinh Đa Minh Thái Bình
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH THÁI BÌNH
Đang online: 27 | Tổng lượt truy cập: 3,035,415