Suy niệm Tin mừng thứ Bảy - Tuần 6 - Thường niên năm I (Mc 9, 1-12)

  • 17/02/2023 11:20
  • “Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm, chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”.

     

    1. Bài đọc I:  Dt 11, 1-7

    Ðức tin là nền tảng của những điều hy vọng, là bằng chứng cho những thực tại vô hình. Quả thật, nhờ đức tin mà các tiền nhân đã được một bằng chứng. Nhờ đức tin, chúng ta hiểu rằng vũ trụ do lời Thiên Chúa mà cấu thành, nên cái gì hữu hình là bởi vô hình mà có. Nhờ đức tin mà Abel đã dâng lên Thiên Chúa của lễ hoàn hảo hơn của lễ Cain, và bởi đức tin mà ông được chứng thực là công chính; Thiên Chúa đã làm chứng cho lễ vật của ông. Bởi đức tin đó, cho dầu ông đã chết, ông vẫn còn lên tiếng. Nhờ đức tin, Henoch được cất lên nơi khác, để ông khỏi thấy sự chết; người ta không còn gặp ông nữa, vì Thiên Chúa đã cất ông lên nơi khác: trước khi được cất đi nơi khác, ông được làm chứng là người đẹp lòng Chúa. Vậy không có đức tin, thì không thể đẹp lòng Chúa, vì chưng ai đến gần Thiên Chúa, thì phải tin có Thiên Chúa, và Người thưởng công cho những kẻ tìm kiếm Người. Nhờ đức tin, Noe được Chúa cho biết những điều chưa hề thấy, nên ông sợ hãi và đóng tàu để cứu sống gia đình ông. Nhờ đức tin đó mà ông đã lên án thế gian, và được nên người thừa hưởng sự công chính bởi đức tin.

     

    2.  Đáp ca:  Tv 144, 2-3. 4-5. 10-11

    Ðáp:  Lạy Chúa, con sẽ chúc tụng danh Chúa tới muôn đời.

    Xướng:

    1)  Hằng ngày con sẽ chúc tụng Chúa, và con sẽ khen ngợi danh Chúa tới muôn đời. Chúa vĩ đại và rất đáng ngợi khen, sự vĩ đại của Chúa không thể đo lường được.

    2) Thế hệ này rao giảng cho thế hệ kia hay công việc Chúa, và thiên hạ loan tin quyền năng của Ngài. Người ta nói đến vinh quang cao cả oai nghiêm, và phổ biến những điều diệu kỳ của Chúa.

    3) Lạy Chúa, mọi công cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các thánh nhân của Ngài hãy chúc tụng Ngài. Thiên hạ hãy nói lên vinh quang nước Chúa, và hãy đề cao quyền năng của Ngài.

     

    3.  Tin Mừng:  Mc 9, 1-12

    Khi ấy, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê, và Gioan đi riêng với Người lên núi cao, và Người biến hình trước mặt các ông, và áo Người trở nên chói lọi trắng tinh như tuyết, không thợ giặt nào trên trần gian có thể giặt trắng đến thế. Rồi Êlia cùng Môsê hiện ra và đàm đạo với Chúa Giêsu. Bấy giờ Phêrô lên tiếng thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm, chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”. Phêrô không rõ mình nói gì, vì các ông đều hoảng sợ. Lúc đó một đám mây bao phủ các Ngài, và từ đám mây có tiếng phán rằng: “Ðây là Con Ta rất yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người”. Bỗng nhìn chung quanh, các ông không còn thấy ai khác, chỉ còn một mình Chúa Giêsu với các ông.

    Và trong lúc từ trên núi đi xuống, Chúa Giêsu ra lệnh cho các ông đừng thuật lại cho ai những điều vừa xem thấy, trước khi Con Người từ cõi chết sống lại. Các ông tuân lời căn dặn đó, nhưng vẫn tự hỏi nhau: “Từ trong cõi chết sống lại nghĩa là gì?” Và các ông hỏi Người: “Tại sao các biệt phái và luật sĩ lại nói Êlia phải đến trước đã?” Người đáp: “Êlia phải đến trước để sửa lại mọi sự, và như có lời chép về Con Người rằng ‘Người phải chịu nhiều đau khổ và khinh bỉ’. Vậy Thầy bảo cho các con hay: Êlia đã đến rồi và chúng xử với người mặc ý chúng, như đã chép về người”.

     

    4. Suy niệm: Thập giá với vinh quang

    Sau khi Phê-rô đại diện cho anh em tuyên xưng Chúa Giê-su là Đấng Cứu Thế thì Chúa Giê-su tiên báo cuộc tử nạn đau thương của Ngài. Điều này làm các ông hoang mang lo sợ. Thậm chí, Phê-rô muốn cản bước tiến của Chúa. Để an ủi và để chứng minh Ngài là Đấng Cứu thế phải đến thật, Chúa Giê-su đã biến hình trước mặt ba môn đệ thân tín.

    Biến cố Chúa biến hình hé mở cho các Tông đồ thấy vinh quang mà Con Thiên Chúa đã có trước khi đến trong thế gian. Qua biến cố này, Ngài muốn củng cố niềm tin của các Tông đồ vào sứ mệnh của Ngài: Ngài phải chịu chết rồi mới sống lại vinh quang, Ngài phải khởi đi từ sự sống qua sự chết và đạt tới sự phục sinh vinh hiển. Và đó cũng là con đường tất yếu của những ai muốn theo Ngài; con đường Chúa Giê-su đã đi qua cũng là con đường mà các môn đệ Ngài phải đi qua. Muốn làm môn đệ Đức Giê-su phải đi qua con đường này, muốn hưởng vinh quang với Chúa không còn con đường nào khác, ngoài con đường thập giá.

    Các môn đệ Đức Giê-su và cả chúng ta rất sung sướng được ở trong vinh quang của Chúa. Họ khó chịu khi nghe Ngài nói đến con đường thập giá trước rồi mới được tới vinh quang. Nhưng thực ra nghe lời một Đức Giê-su vinh quang thì dễ hơn nghe lời một Đức Giê-su thập giá! Nhưng chúng ta được mời gọi lắng nghe tiếng Chúa Cha phán: “Hãy vâng nghe lời Người”.

    Việc Chúa Giê-su biến hình trong ánh sáng vinh quang hạnh phúc, cho chúng ta thấy rằng đau khổ không thể là cùng đích của con người, nhưng là hạnh phúc vĩnh cửu của Nước Trời. Cho nên đau khổ chỉ là bước đường tạm phải đi qua, là nấc thang đưa ta về trời. Sự kiện biến hình đã là sức mạnh thúc đẩy các Tông đồ bước theo Chúa trong sứ vụ. Ước gì lời Chúa hôm nay soi sáng cuộc sống hiện tại của chúng ta. Những vất vả khổ đau mà chúng ta trải qua trong cuộc sống này cần phải được sống và được nhìn với niềm hy vọng vào cuộc biến hình phục sinh đang chờ đợi chúng ta. Xin Đức Ki-tô phục sinh thêm sức mạnh để ta tiến bước.

    Lm. Giuse Vũ Công Viện

    Nguồn tin:  https://www.tonggiaophanhanoi.org/

    Bài viết liên quan